RSS

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

[25-11-11] Friday

Ờ, tại vì đi dạo lòng vòng, đọc blog người khác, thấy thiên hạ bàn chuyện thời sự thế gian nên cũng muốn viết cái gì đó có tính chất nghiêm túc trá hình trên blog của bản thân. Dù biết chả có ai đọc đâu mà, vì thế cứ viết đại bậy bạ cho thỏa lòng ham học hỏi ~

[Nói thế nghĩa là, dù nói không muốn lòng vẫn mong chờ một ngày ai đó phát hiện ra mình đang ở đây]

-----

Cứng quá thì gãy
Mềm quá nó bảo mình hèn
Vừa cứng vừa mềm nó bảo mình hai mặt
Mà không cứng không mềm thì chả ra cái ôn gì


-----

Người Anh quan tâm tới thời tiết.

Bị vì ?

25/11/11

Sáng nhìn thấy ngoài cửa sổ có nắng, hớn ha hớn hở chà răng rửa mặt thay đồ. Ây, lâu rồi không có chút ánh mặt trời nào nên đang lo bị thiếu vitamin D hay trầm cảm mùa đông.

Mặc áo ngắn tay, vác mớ áo khoác xuống dưới nhà.

Mở cửa ra vườn, tắt nắng, trời lạnh cỡ 4 5 độ chi đó. Nói chung siêu thất vọng, lết thết vô nhà mặc áo khoác. Thế là rồi giấc mơ tạo thêm vitamin D cho bản thân.

Đi bộ tới trường thì gió quất không thở được, thiệt kinh dị. Áo khoác da giữ ấm chứ không chắc gục giữa đường rồi gió thổi cho lăn đi mất.

Ngồi trong trường thì thấy nó mưa, xong thì mưa đá. Lúc di chuyển thì ngoài trời vừa lạnh vừa ướt. Vừa thấy trời xanh mây trắng, vừa bị mưa tạt, vừa bị gió thổi, vừa được ít nắng chiếu vào.

Rain fell on me under the sun.


Yep yep.

Rồi thì đi học về trời xanh mây cam. Màu cam đúng fake nhưng đó là sự thực. Gió thổi làm hai má lạnh cóng. Được cái trời trong không có sương. Đi ngang nghĩa trang nhìn thấy biển và Llandudno.

-----

Ây dào ơi.

Mình hy vọng và mong đợi gì chứ ? Họ sẽ mỉm cười với mình à ?

Hạnh phúc chỉ dành cho ai biết nắm bắt đấu tranh giành giật nó.

Ừ thế, mà đây lại lười biếng hèn nhát sợ sệt ngụy biện gì đó đó mà cứ ngồi bó gối trong góc. Nguyên người toát ra âm khí. Cứ như xua đuổi người khác. Ngay cả chào xã giao cũng không làm.

Ngồi đó chở xem có ai chào mình, thăm hỏi mình, yêu thương quan tâm mình.

Đúng là ngu mà tỏ ra nguy hiểm hen :))

Đời mà. Tự thấy mình ngu nhưng ngụy biện rằng sửa không được.

Vậy nên, có chút mong chờ người khác cũng chửi mình.

[Nói thế là hy vọng có ai đó hiểu cho. Con gái mà.]

-----

Hôm nay lắm người nhìn mình với ánh mắt khác lạ ghê.

-----

Chán nản tột cùng :))

-----

Phải mần văn về Thought - Fox.

Thôi bảo là thơ việt nam ít ra nó còn make sense một chút a :))

-----

Psychology

-----

Đời đẩy đưa ta như lá bị gió thổi, bao nylon nổi trên sóng biển. Cứ thế, vất vưởng và lạc lối, hoàn toán mất phương hướng.

1 nhận xét:

花子 nói...

*ôm ôm* cố lên em :"> cùng cố gắng nào XD hè về rồi mình dung dăng dung dẻ :x

Đăng nhận xét