RSS

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2012

[24-02-12]

Người ta bảo đừng làm những gì mình không muốn người khác làm với mình.

Ờ, nên tại sao mọi người lại nghĩ tôi sẽ sống hòa nhập tốt nhỉ ?

Đó là gia đình của mấy người, tại sao lại nghĩ tôi sẽ chui vào ?

Vì a, tôi không muốn bất kỳ ai không ràng buộc máu mủ gì mà lại thò mặt vào gia đình tôi.

Tiếng Việt a ~ Làm cho câu từ nghe cay dễ sợ

Mình phát hiện nha, là mình thân với ông chủ nhà, né tránh và sợ hãi và cư xử rất xã giao với bà chủ nhà. Chị lớn nhất nhà thì ít gặp, với cả có con nhỏ nên mình chỉ lo nựng bé. Chị lớn thứ hai mình lại rất thích ôm. Chị út mình thích nhưng phải giữ khoảng cách. Anh út mình thích nhưng không chịu đựng được lâu.

Ây da, sống đời là phải biết cư xử đúng mực. Mà nếu không đúng thì cũng phải ở mức tương đối ổn định. Để dù người ta có ghét cũng không tới mức cầm cây đập ~

Mình hiểu là không nên phân con người thành dăm bảy loại. Nhưng màmình vô thức làm thế. Chắc là bản tánh, không biết. Hay vì mình là người xấu ? Dám lắm ~

Xấu tính xấu nết lười biếng lại dở hơi vô duyên ~

Kệ thây mấy người chớ ~

Phải tu luyện công phu bịt mắt bịt tai che miệng mới được.

Mình biết mình mắc chứng nói nhiều, thích ngưởi khác nghe mình hơn lắng nghe người khác. Đang cố sửa nhưng chưa thành.

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

[20-02-12]



I lost to myself, once again
Since the numbness hurt me
A lot.

Sorry my friend
You're my friend
Thank you.

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

[19-02-11]

Đó chính là nỗi đau của tôi.

Dù cho đau đớn hay sợ hãi đều được não bộ dây thần kinh linh tinh gì đó điều khiển, và thì rằng tự kỷ ám thị có thể giải quyết tốt.

-----

Tuổi thơ của tôi, trong tôi, là một thế giới đầy sắc màu.

Rất tồi tệ, thăng trầm.

Vậy đấy, nhưng nhìn lại, thực ra cũng chỉ là một mảng bình thường.

Tôi chỉ dùng trí tưởng tượng nghèo nàn này mà vẽ ra một tuổi thơ lý tưởng thôi.

-----



Tôi nhớ, chị ấy đã gửi tấm hình này cho tôi. Hay chị kia, tôi không biết.

Họ thay đổi tên gọi, họ thay đổi mối quan hệ, họ rời xa tôi. Trí nhớ của tôi hạn chế, nên tôi quên rồi.

-----

Sira

Sira

Sira

Sira

Là tôi đấy.

-----

Hakuru, hình dung trong đầu tớ khi nghe đến tên Hakuru là đồng phục NVT, tóc buộc ra sau, miệng cười vui vẻ gọi "Sira".

Yêu lắm.

Dù thì đã xa nhau (2/5 vòng trái đất chăng ?] và 1 năm nữa chớ, dù vậy vẫn sẽ thương yêu nhau nhé, trong kỷ niệm quá khứ ngọt ngào sến súa ♥

-----

Giờ mình muốn vẽ cái gì đó đầy màu hồng ~

Thứ Bảy, 11 tháng 2, 2012

[10-02-12]

Vừa chán lại lười. Có chuyện làm lại ko làm được. Chán + lười = chết người đó.

Có ngày mình tự cắt tự băng đủ màu cho vui ... ' '

Thứ Năm, 9 tháng 2, 2012

[09-02-12]

It's been an awkward day, though good and hyper :))

Now I need to do stuff, to turn imagination into real-life product. To make dreams come true.
JIN IS GONNA F*CKING MARRY KUROKI MEISA

NOW I REALIZE HOW I HATE THAT WOMAN LOL

CAPLOCKS TO MAKE MYSELF SOUNDS LIKE A JEALOUS CRAZY FANGIRL [CAUSE I AM NOW LOL]

AND JIN IS GONNA BE A FATHER...

AND ... DAMN ...

Mừng cho ảnh vậy ♥ Chứ biết sao giờ ;________________;

[08-02-12]

Uống milo nóng, ngắm trăng.

Trời lạnh lắm, cửa kính xe hơi đóng băng hết cả.

Những mối quan hệ xã hội.

Khủng long :))

-----

Và mình suy nghĩ về bạn bè, về internet, về cuộc sống. Và rút cục mình lại chẳng hiểu gì cả. Mình muốn học giỏi, mình muốn khỏe mạnh, mình muốn tiền bạc. Mình thích quần áo mới, giày dép mới, nữ trang mới. Mình cũng thích học ngôn ngữ mới. Mình ghét thất bại.

Nói chung là không ổn định cho lắm.

-----

Bỏ con dao vào ngăn bí hiểm rồi, lười lấy ra lắm nên không cắt cứa nữa.
Đổi kiểu đấm vào thảm lót của trường, mấy khớp ngón tay rớm máu :))

Thiệt là mệt mỏi.

Giờ mà ở một mình là lại chăm lo cho bản thân, chăm cho đã rồi ngồi khóc lung tung. Xong lại buồn. Lại quằn quại. Lại cuộc mình với đầu bù tóc rối. Lại thở ngắn than dài. Khó chịu lắm.

Lại lười biếng nữa.

Nhưng mình thấy ngày tháng qua nhanh hơn rồi.

Nghĩa là mình đang vui vẻ.

Nghĩa là mình sắp già đi.

Nghĩa là ngày mình bước chân ra đời mà đi ngược bão sắp tới.

-----

... Ngã gục và bị vùi trong tuyết trắng. Lạnh và hơi thở thành khói.

-----

Biết có ghen tị với thiên hạ thì mình cũng không giỏi hơn được, lại nặng bụng, nhưng vẫn ghen tị. Ghen lắm. Tị nạnh lắm.

Xấu xa nhỏ mọn thế đấy.

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

[07-02-12] Starry Starry Night

Entry blog anh Mạt

Đọc vài dòng đầu em hơi giật mình. Bạn [cứ cho là thân] của em có cuộc đời như vậy đó. Chỉ là ba mẹ nó vừa không yêu nhau, vừa không quan tâm đến nó. Cũng có một chút tình yêu đấy, dù sao cũng con họ sinh ra, chỉ là một phần trong họ xem nó như sai lầm đầu đời của họ.

Lớp 10, ba mẹ nó ly hôn. Ba nó đi nước ngoài. Mẹ nó dắt em nó đi về quê. Nó ở một mình.

Và ngay cả bàn tay đó, em cũng không nắm được.

Vì coi nhau như bạn, nhưng không nghĩ mình xứng đáng để có một người bạn. Có lẽ cả hai đều không đủ tin tưởng vào nhau để bấu víu vươn lên. Hoàn cảnh gia đình khác biệt làm cho một người không muốn bị thương hại, một người cố gắng không thương hại.

Nhưng người đó muốn được quan tâm, người kia cũng muốn quan tâm.

Cứ thế mà em im lặng, nhìn, thi thoảng nói vài câu này nọ, tỏ vẻ bất cần đời với nó.

Chỉ biết cảm thán ôi đời sao khổ quá mà thôi.

-----

Tao xin lỗi. Thực sự.

Tao có lẽ thực sự, không xứng đáng với mày.

Nhỉ ?

[07-02-12]

Khi mình mất, mình không chắc mình có muốn nước mắt của các bạn hay không.

Cũng như mình không biết mình muốn mấy bạn giúp mình hay không.

Mình cũng không biết mình có đáng sống hay không.

Ừ thì châm ngôn hiện tại là "Không biết sống vì cái gì thì phải sống cho biết."

Nhưng vẫn đau đầu làm sao.

Cứ thấy mình dần trở nên thực dụng. Cần tiền.

Mình lớn rồi.

Có muốn viết vài câu văn quằn quại cũng không viết dc.

Mình từ bỏ viết vẽ này nọ, lo cắm đầu học rồi ra đời thôi hen.

Buồn quá, đời này.

Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2012

[05-02-12] Tuyệt ~



Thì vẫn đang sống mà, lo gì. Sống rất tốt.

Có đồ ăn, nước uống, có giường có phòng, có internet, có bạn bè.

Nghe cứ như thiên đường hạ giới, lo cái gì.

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

[01-02-12] Ngày đẹp thế

Ờ thì mọi người đều căng thẳng.

-----

Viết blog không cẩn thận, lại gặp phải ngày "lười nói dối", nên Ms A phát hiện mình hay tự kỷ a.

Không phải là không tốt, nhưng có khi lại phiền phức a.

Cả tháng rồi mình có cắt cứa gì đâu.

-----

Mình thiệt lười biếng thiếu quyết tâm và phung phí.

Chết đi cho xong a ...

Ấy không ...

Sống chi cho chật đất xã hội a ...

-----

Đi học Welsh cho thư thả tâm hồn đây.