RSS

Thứ Tư, 8 tháng 2, 2012

[07-02-12]

Khi mình mất, mình không chắc mình có muốn nước mắt của các bạn hay không.

Cũng như mình không biết mình muốn mấy bạn giúp mình hay không.

Mình cũng không biết mình có đáng sống hay không.

Ừ thì châm ngôn hiện tại là "Không biết sống vì cái gì thì phải sống cho biết."

Nhưng vẫn đau đầu làm sao.

Cứ thấy mình dần trở nên thực dụng. Cần tiền.

Mình lớn rồi.

Có muốn viết vài câu văn quằn quại cũng không viết dc.

Mình từ bỏ viết vẽ này nọ, lo cắm đầu học rồi ra đời thôi hen.

Buồn quá, đời này.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét