RSS

Thứ Bảy, 8 tháng 8, 2009

Tuyết - Maxence Fermine




Cảm giác kì lạ nha.

Một ngày hôm nay nào đó, mình cảm thấy hẫng. Cảm thấy không muốn/phải làm việc gì cả. Không có ai/gì để nói. Và bỗng bắt gặp cảm giác lâu rồi không gặp.

Muốn đọc sách.

Hôm nọ có đi nhà sách, cốt là để mua quà cho bạn. Có mua dư một cuốn cho bản thân.


Tuyết

Maxence Fermine.


Cảm giác rất lạ. Và màu trắng.

Về một nhà thơ, hứa với cha rằng sẽ chỉ viết đúng bảy mươi bảy bài thơ khi đông đến. Thời gian còn lại trong năm, anh ta không viết.

Về một nhà thơ biết yêu, làm tình, cảm thấy hạnh phúc.

Và những bài thơ haiku lác đác những chương đầu.


Không thấy rõ nước Nhật lắm đâu, thấy cái phần trong trắng nhẹ tênh của nó thôi. Về một con người, mấy sợi dây, một đống tuyết và một mớ tình yêu.

Màu sắc, ẩn hiện và phôi pha. Cho đến khi chỉ còn màu trắng.



Khuyên nên mua nếu bạn có tiền. ' '


Lạ quá.