RSS

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Cửu Nhất Thành tình sử - Chương 1 - Tái biên




Cửu Nhất Thành tình sử

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2010

25-02-10


Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

[20-02-10] Lan man



-Yusha-

19+20-02-10



Arashi no minna-san ♥

Thứ Năm, 18 tháng 2, 2010

18-02-10




Thứ năm rồi đa. Sắp đi học rồi =_______="

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2010

[New blog] 17-02-10



♥ Hôm nay là ngày release Best Album đầu tiên của Tohoshinki ~
♥ Hôm nay là ngày mùng 4 Tết.
♥ Hôm nay là ngày mình mở một cái blog mới.
♥ Hôm nay là ngày mình sub + encode xong file đầu tiên.

Hạnh phúc ♪~♫

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2010

We believe in TVXQ/동방신기/東方神起 - Project



*Nhảy múa tung tăng

Đáng lẽ ra mình có thể hát tốt hơn, mà thôi không sao. Video tuyệt thật ♥~

Lyrics :

Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

Love yourself ~ Kimi ga kirai na kimi ga suki - KAT-TUN

Love yourself ~ Kimi ga kirai na kimi ga suki - KAT-TUN



Hãy nghe đi *kêu réo í ới

Hay đó *quảng cáo

Rảnh sẽ up PV với mp3 lên ~

Romanji & Kanji lyrics + Vietnamese & English Translation

Desktop mùng một Tết

Bắt chước Du anh quăng desktop lên blog đây ♥~



Chắt lọc từ một mớ hoa hòe khác ~

Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010

Trà cuối năm ~



30 Tết -


Nhớ năm nào cũng vào đêm 30 tết, mình uống cà phê bịch và đã phỏng lưỡi. Không nhớ năm đấy có xui không ...

Nhớ năm ngoái chân mình đau, lết lên cầu thang cũng là một vấn đề...

Ôi dào...

Uống trà...

Thứ Năm, 11 tháng 2, 2010

11-02-10



Mình vừa xem xong một bộ ya đầy tính bdsm. Cảm thấy thật là ba chấm làm sao. Dù tình yêu trong đó cũng đẹp đấy, cũng làm cho người ta thấy dễ chịu, nhưng mà các cảnh bdsm lại hơi quá tay. Đọc xong thì mệt và buồn ngủ tới mức lăn ra làm một giấc luôn.

Warning rất là rõ, mà tại đó giờ có để ý gì tới đâu. *thở dài*

Cần gấp một cái gì đó đơn giản nhẹ nhàng để quên đi các thứ ba chấm. Làm sao mà tối nay gặp ác mộng đi...

-----

Sẽ cải tổ livejournal .

-----

Đau xương sườn ' '

-----

Chậc, phiền quá. Mệt mỏi nữa.

Bolero - TVXQ

Entry tag Music ~ 

-----

Bolero - TVXQ - Tohoshinki



Lyrics :

[Junsu]

Bản dịch tạm (nghĩa là dịch trại nghĩa á, còn bản dịch đang hoàng mình sẽ làm sub luôn ~)

http://docs.google.com/View?id=dc78dfdd_61c84p3xfm


yami ni ukabu
tsuki no stage ni
odoru kimi wo
yume mitanda

[Yoochun]
fukai fukai
mune no kizu wo
[Yunho]
hitotsu hitotsu
se owanaide

[Yoochun + Yunho]
dare mo kimi wo semeyashinai
kimi wa kimi de ireba ii sa

[Jaejoong + Junsu]
kikasete
itoshiku hakanaku
tsuma saki de kanaderu bolero

[Changmin + Junsu]
mai agare
kimi no kanashimi mo
iyasareru basho ni tsukeru sa

[Yoochun]
kurai heya no naka
[Jaejoong]
mitasareru omoi mado kara afure
yume ga tsunoru
[Yunho]
tsuki akari no shita
[Changmin]
kamoshara ni kibou no rhythm wo kizamu
yume ga tsunoru
[Junsu]
kimi ga kimi rashii no wa jiyuu ni habataku kara
daremo shirukoto no nai
kotae sagashite

[Jaejoong + Yoochun + Yunho + Changmin]
kikasete
itoshiku hakanaku
tsuma saki de kanaderu bolero
maiagare
kimi no kanashimi mo
iyasareru basho ni mitsukeru sa

[Junsu]
Oh~
[Yoochun]
Let you dance away
[Junsu]
Don't you know.. Yeah~
[Yunho]
I'll stand by your side
[Changmin]
Ah~
[Jaejoong + Yoochun]
Fly away, Fly away, Fly away, Fly to the top
[Yoochun]
Fly forever
[Jaejoong + Yoochun]
Yeah, yeah, yeah~

[Junsu]
itsumademo
[Yunho]
kimi wo terashi tsuzukeruyo
[Junsu]
mimamoruyo
[Changmin]
kimi no ai subeki mirai wo
[Jaejoong]
dokoni demo
[Yoochun]
boku wa negai tsuzukeru yo
[Jaejoong + Yoochun]
mamoru kara

[All]
kikasete (kikasete) mabushiku setsunaku (kuruoshiku) jounetsu de kirameku bolero (kanki no uta wo)
kimi wa keshite hitori janai kara
inochi no kagiri maiagare
[Jaejoong]
kimi no ibasho wa koko ni aru


English Translation (credit : jpopasia.com)

On the moon stage that floats in the darkness
I had a dream of you dancing there
The deep, deep wound of your heart
Don't bear them all one by one
Nobody will blame you
It's okay to be who you are


Let me hear the melody of the lovely, fragile ballerina that is played by your tiptoes
Fly up!
Your saddness will also find a place to be healed


Inside the dark room
The satisfying feelings overflow from the window of the heart
Dreams grow under the moon light
You frantically engrave the rhythm of hope
Dreams grow
You seem to be yourself
You flap your wings freely
And search for th answer that no one will ever know


Let me hear the melody of the lovely, fragile ballerina that is played by your tiptoes
Fly up!
Your saddness will also find a place to be healed


Oh...
Let you dance away
Don't you know, yeah
I'll stand by your side
Yeah...
Fly away, fly away, fly away, fly all the way to the top
Fly forever yeah yeah yeah


Forever I will continue to iluminate you
I will watch over your future
No matter where you go
I'll continue to wish for you
I'll protect so...


Let me hear the dazzling, heart-rending ballerina that shines by passion
The song of joy
You're never alone, so
Fly up with all your life's strength
Your place is here
Your place...
Is here.

Thứ Ba, 9 tháng 2, 2010

09-02-10

A... Lười viết lại cái chương 2 quá...

-----

Hôm nay Sweet qua nhà. Đại để là cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi. Chỉ đợi sau Tết qua Win chơi thôi. Nhảy nhót hát hò thật là mệt mà...

Còn 12 bài toán, 3 đề anh văn + 1 xấp bài idiom.

Và cần chấm cho xong LKTG ....

Mình sẽ lười chết mất.

-----

Hôm nọ làm thiệp tết cho lớp. Thật rất hy vọng được giải.

Con hổ trên thiệp nó trông như này :

=_blank>

Tô con này bằng cọ nét. Mất đúng 1 tiếng rưỡi vừa vẽ vừa tô. Mình đúng là chậm thật.

Với cả một cái bông mai làm bằng dây điện (Coal làm, nó cũng rảnh thật).

-----

Hôm qua đi chợ Tết. Mua được cái này đây.

=_blank>

Xinh chứ nhỉ ~

-----

Sẽ viết lại cái 9/1. Ôi lười...

Sẽ chấm cho xong. Ôi vẫn lười...

Có nhảy nhót là không lười.

Èo ơi...

Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2010

Cửu Nhất Thành tình sử - Chương 2




Cửu Nhất Thành tình sử


Đệ nhị chương


Y nghe mùi trầm hương thoang thoảng, cảm thấy rất dễ chịu. Nhưng chỉ được một lát, rồi y bỗng nhớ đến bạch y nhân kia. Y cố gắng động đậy nhưng không được. Cơ thể y nặng như đeo chì. Y để ý thấy mình đã thay trang phục. Áo lụa mềm mại dễ chịu không tả được.

Thiên Trang vén tấm màn, nhìn thấy Bảo quyên đang ngồi ở giữa phòng, lớn tiếng với ai đó. Thiên Trang lúc này mới nhớ khi nãy mình còn ở bờ hồ, trong vòng tay ấm áp của Bảo Quyên, sao giờ lại nằm trong căn phòng này ? Y nhất thời hoang mang lo sợ.

Bảo Quyên đang ngồi ở giữa phòng, lớn tiếng quát nạt ai đó. Người đó chỉ quỳ gối dưới sàn yên lặng, không một lời hồi đáp. Quyên càng lúc càng giận dữ, ném bình trà trên bàn xuống. Người kia cũng không né tránh. Sau cùng, Quyên cất tiếng lãnh đãm :

- Ngươi ra khỏi đây.

Nguời kia cúi đầu thật thấp, rồi từ từ đứng dậy lui ra khỏi phòng. Dù Thiên Trang chỉ thấy lờ mờ nhưng y cũng cảm thấy xao xuyến. Bảo Quyên khi tức giận vẫn mười phần xinh đẹp. Rồi y thấy Bảo quyên đứng dậy.

- Ngươi đã tỉnh rồi à ?

Thanh âm ấm áp như ở bên bờ hồ làm Thiên Trang rung động. Y thấy Bảo Quyên đối với y rất ân cần, hơn hẳn người khi nãy. Đọan Bảo Quyên ngồi xuống bên giường, nắm lấy tay y vuốt ve, y gần như chìm đắm trong hạnh phúc. Tuy vậy, chút lý trí còn sót lại trong người y làm y hỏi :

- Các hạ đưa ta đến đây làm gì ?

Quyên cúi xuống nhìn Thiên Trang. Hai chóp mũi chỉ cách nhau không đầy một tấc. Hơi thở ấm nóng của Quyên làm Thiên Trang đỏ bừng mặt. Y cũng tranh thủ cơ hội ngắm nhìn Quyên. Càng ngắm càng yêu. Bảo Quyên quả là một mỹ nam khuynh thành bại quốc.

- Ngươi cứ gọi ta là Bảo Quyên.

Quyên vừa nói vừa vuốt ve gương mặt của Thiên Trang, miệng mỉm cười rất chi xinh đẹp. Tim Thiên Trang đập loạn cả lên, rộn ràng hơn cả tiếng trống múa lân ngoài kia. Y cố gắng ngồi dậy, thuộc mê đã tan gần hết nên không mất nhiều công sức. Bảo Quyên lại tiến gần về phía y hơn.

Dung nhan hoa nhường nguyệt thẹn ấy giờ đã làm cho Thiên Trang hoàn toàn mất hết tự chủ. Y nắm lấy bờ vai nhỏ của Bảo Quyên, đểy Quyên ra. Cổ áo của Quyên trễ xuống, để lộ làn da trắng như tuyết. Thiên Trang ngẩn ngơ trước mỹ nhân trước mắt mình, rồi mỉm cười. Rõ ràng là có ý đồ không tốt, đôi mắt ánh lên vẻ gian tà.

- Quyên nhi, người có dụng ý gì đây ?

Bảo Quyên ngả vào lòng y. Cảm giác ấm áp thật hiếm hoi. Y sống lang bạt đã năm năm. Bên cạnh không có một người nào. Trong lòng cô quạnh chỉ nghĩ đến Bảo Ngọc tiểu thư. Nhưng nàng ta lại ở xa cách phương trời, vả lại, nếu có gặp mặt cũng chẳng thể nào chạm tới.

Còn trước mắt y bây giờ là một kiều nam hoàn mỹ. Xinh đẹp và ôn nhu. Y vuốt ve Bảo Quyên, trong lòng cảm thấy hạnh phúc.

- Này, Ta không nhớ mình đã cho phép ngươi gọi ta là Quyên nhi. – Bảo Quyên nói, giọng giận dỗi. Gương mặt thanh tú lại thêm phần xinh đẹp. Thiên Trang không cầm lòng được, ôm chặt lấy Quyên.

- Ta tự cho phép mình, đâu cần phải hỏi ý kiến của Quyên nhi.

- Ngươi thật là to gan.

- Thì có sao ?

Quyên cười nhếch mép, dựa vào lòng Thiên Trang. Y ôm lấy hình hài xinh đẹp, nhìn thật lâu vào đôi mắt màu trà sâu thẳm. Bảo Quyên chỉ trạc tuổi y nhưng vẻ phiền muộn lại hằn sâu trong mắt. Dường như không có một phút giây nào đôi mắt ấy bình an. Vẻ đẹp náo động ấy thật đặc biệt, khác hẳn với trông mắt màu lục trong veo của Bảo Ngọc.

- Người đang có chuyện buồn ? – Thiên Trang hỏi.

- Không.

- Hay là nguời chưa bao giờ vui vẻ ?

- Nói như thế cũng không hẳn là sai.

- Tại sao người lại chú ý đến ta hả Quyên nhi ?
- Bời vì ngươi trông cũng rất buồn.

- …

- Và ngươi rất đẹp.

Quyên nói mà không nhìn y. Y cảm thấy Quyên như xa cách lắm. Dù hơi ấm châu thân vẫn ở cạnh bên mình. Y tự nhủ rằng dù cuộc đời y có sóng gió đến đâu, cũng không buồn bã như đôi mắt màu trà ấy.

Từ nhỏ, Bảo Quyên đã không được phụ mẫu yêu thương. Cuộc sống của Quyên chỉ như một trò chơi. Mọi thứ đều lạnh nhạt và chán chường. Quyên không tìm thấy được niềm vui trong vàng bạc châu báu, trong quyền lực mà phụ thân ban cho. Bời thế, có nói cuộc đời không chút vui vẻ, cũng không sai.

Thiên Trang vốn bị phụ mẫu ghẻ lạnh. Sống nương tựa vào sư phụ. Nhưng cuộc đời y không hề bằng phẳng. Không biết bao nhiêu lần y muốn tự kết liễu cuộc đời ngang trái này của mình. Nhưng số y chưa tận, lần nào cũng có hảo nhân cứu mạng. Y vẫn phải tiếp tục sống với những vết thương sâu thẳm trong tim không bao giờ lành lại.

Quyên chợt nhìn thấy Trang bên bờ hồ Trương Huỳnh, nỗi đau thương mà cả hai phải chịu đựng đã kéo họ lại gần bên nhau. Như những kẻ đồng cảnh tìm về bên nhau để chia sẻ. Không phải tình cảm sâu đậm khắc ghi, nhưng là tình cảm keo sơn bó buộc. Như bấu víu vào nhau để sống tiếp trong cõi đời này.

Trong gian phòng lớn sang trọng nhất nhì Cửu Nhất Thành, có hai con người đang trao đổi với nhau tình yêu nhạt nhòa và nỗi buồn sâu đậm. Những tiếng động của hoan tình nối tiếp nhau. Họ tìm thấy sự an ủi nơi nhau mà không hay biết rằng, ở ngay ngoài cửa, có một con người đang đau đớn.


Kết chương.

Cửu Nhất Thành tình sử - Khởi




Cửu Nhất Thành tình sử


Khởi


Viết cho những kỷ niệm giữa chúng ta.

Danh tự: Cửu Nhất Thành tình sử
Tác giả: Nguyệt Hạ Miên Hoa (aka sira soritt)
Thể loại: Nguời thật, Tình vương vấn
Tình trạng: Chưa hoàn thành

Vì là viết để cho vui, cho quên đi nỗi buồn tại thế nên xin đừng phản bác nặng lời.



Bản cũ, đã không còn dùng đến, nhưng vẫn để làm kỷ niệm.

Đệ nhất chương
Đệ nhị chương

Cửu Nhất Thành tình sử - Chương 1




Cửu Nhất Thành tình sử


Đệ nhất chương


Mấy hôm nay người dân Cửu Nhất Thành kháo nhau rằng Hoàng đế sắp hạ cố đến đây. Thành chủ Thiên phúc đã ra lệnh trang hoàng lại thành. Người ta treo đèn kết hoa giăng đầy. Không khí quả rất nhộn nhịp. Với cả sắp đến Tết, dân chúng kéo nhau ra đường sắm sửa càng làm cho thành thêm nhộn nhịp.

Cả thành đều đang rất vui vẻ, chỉ trừ có một người, đó là một lữ khách ăn vận rách rưới đi lang thang dọc chính lộ của thành, miệng lẩm bẩm điều chi không rõ. Y đi đứng lảo đảo như say rượu. Thi thoảng lại vấp té, rồi phủi bụi đứng lên. Rồi y ngừng lại, ngước mắt nhìn lên trời, cảm thán:

- Thật là một ngày đẹp trời a…

Rồi y ra bờ hồ Trương Huỳnh, nằm lên bệ đá, lôi từ trong túi ra một cây trâm ngọc, ngắm nghía mãi. Khách qua đường nhìn thấy y, ban đầu thì có ý tránh né, nhưng sau khi thấy nhan sắc của y thì lại sinh ý tò mò. Y tuy rách rưới nhưng gương mặt lại vô cùng thanh tú. Sống mũi thẳng, đôi môi đỏ hồng. Nói là đệ nhất mỹ nam thì không phải, nhưng cũng đủ mê hoặc lòng người.

Lữ khách ấy chính là Thiên Trang hiệp khách. Y vốn là người văn võ song toàn nhưng lại không màng danh lợi. Năm tuổi đã bái biệt sư phụ. Mười tuổi đã đi lang thang tận hưởng cuộc đời không chút vướng bận.

Đó là y nói vậy. Thật ra y đi lang thang khắp nơi giang hồ là để có thể quên đi người y yêu dấu. Nhưng càng cố quên thì lại càng nhớ, để lại trong y một nỗi sầu không bao giờ phai nhạt.

- Bảo Ngọc à, nàng sẽ thích cây trâm này chứ ? – Y cất tiếng khe khẽ, hỏi người mà như tự vấn bản thân.

Bảo Ngọc tiểu thư là người trong mộng của y. Nàng là đại tiểu thư Trần gia, với y hoàn toàn không xứng đôi. Nhưng hình bóng của nàng không bao giờ phai nhạt trong trái tim y. Cây trâm ngọc hắn đang cầm là món quá hắn mua tặng cho Bảo Ngọc, nhưng chưa dám đi tìm nàng, nên cất kỹ trong người để thi thoảng lấy ra ngắm nghía.

Thế là y cứ ôm nỗi niềm sầu muộn nằm trên bệ đá đó cả ngày trời.

Trời vừa sập tối thì tiếng chiêng trống vang lên. Thành chủ đã mời một đoàn lân lớn về biểu diễn mừng ngày Tết, và cũng để biểu diễn cho Hoàng đế xem. Tiếng trống rộn rã cả một góc thành. Dù vậy, Thiên Trang vẫn nằm yên bên bờ hồ, hết nhìn cây trâm ngọc lại nhìn mặt nước lấp lánh ánh trăng.

Chợt có một bạch y nhân đến gần y, nhìn ngắm. Có lẽ đã bị nhan sắc của y cuốn hút. Y khẽ đầy lọn tóc rớt xuống vai, trông cực kỳ xinh đẹp. Kết hợp với mặt nước hồ long lánh càng làm y thêm quyến rũ. Bạch y nhân đó từ từ tiến lại gần, miệng mỉm cười. Y nhận biết, nhưng làm như không biết, chờ đợi người kia đến gần. Bạch y nhân cất tiếng:

- Này, mọi người đều đang vui mừng lễ hội, không thì cũng tất bật chuẩn bị cho năm mới, sao người lại nằm ở đây. Phải chăng ngươi có tâm sự gì ?

Lúc này y mới quay qua nhìn bạch y nhân. Ngay lập tức, y không thể rời mắt được.

Bạch y nhân ấy có đôi mắt màu trà dịu dàng, làn da trắng hồ như trong suốt. Mái tóc đen dài được cột lại sau lưng. Đôi môi hồng đỏ mấp máy làm tim y lỡ mất vài nhịp. Đem so với Bảo Ngọc tiểu thư có lẽ còn hơn vài phần. Bạch y nhân có nét đẹp mê mị lòng người, khiến y không thể mở miệng ra mà trả lời câu hỏi.

Bạch y nhân ngồi xuống bên cạnh y. Phong thái quả thực phi phàm thoát tục. Y trong lòng đã nghĩ người này không phải bình thuờng. Bạch y nhân khẽ vuốt lên mái tóc y, mỉm cười:

- Ngươi làm sao thế ? Sao lại nhìn ta trân trối thế kia ?

Thiên Trang bị nụ cười đó bắt mất hồn phách. Chẳng biết trời trăng gì nữa. Đôi môi như cánh anh đào ấy khi mỉm cười thật đẹp biết bao. Y chảy cả mồ hôi lạnh. Cảm thấy như mình sắp mất tự chủ trước con người xinh đẹp này. Y cố gắng nghĩ tới Bảo Ngọc tiểu thư của lòng y nhưng vô dụng. Phải gắng sức lắm y mới bập bẹ được mấy chữ:

- Xin… hỏi, các hạ… là … ai ?

- Ta tên là Bảo Quyên. Còn ngươi ?

- Thiên…Trang…

- Thiên Trang ? Quả là một cái tên đẹp. Vậy, Thiên Trang này, sao ngươi không đi chợ đêm, hay vào tửu quán mà lại ngồi ở bờ hồ lạnh lẽo này ?

- Bờ hồ này tuy lạnh lẽo nhưng không hề nhàm chán.

- Thật vậy sao ?

- Các hạ không thấy ở đây còn có trăng, sao, mây, trời và rất nhiều nước sao ?

Bảo Quyên cười lớn, nhìn Thiên Trang âu yếm. Y vẫn chưa thể rời mắt khỏi Bào Quyên, chỉ biết nhìn chăm chăm, cảm thấy mặt mình đỏ lên dần dần. Gió khẽ cuốn những chiếc lá vàng rơi làm mặt nước xáo động.

- Đúng ! Ngươi nói đúng ! Nhưng vẫn còn chưa đủ. Nơi này quả không hề nhàm chán, nhưng là vì có ngươi.

Bảo Quyên vòng tay ra sau cổ y, kéo vào lòng mình. Tai y áp vào ngực của Bảo Quyên, cảm nhận được lớp bạch lụa mềm mại bên ngoài. Tim y đập như ngày mai y không còn sống nữa. Bàn tay trắng nõn của Bảo quyên vuốt ve mái tóc y tựa như có điện, cộng với cái lạnh của gió cuối đông làm y run rẩy. Bảo Quyên tựa vào đầu y, lấy ra một chiếc khăn tay lụa trắng. Sau đó y không còn biết gì nữa cả.


Kết chương.

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010

04-02-09



Kimi ha kimirashii no ha
Jiyuu ni habatakara.

Em dường như đang là chính em
Em đang vỗ cánh thật tự do.


- Bolero - TVXQ -


Hôm nay bạn đã rất vui. Cảm giác hạnh phúc.

-----

Hôm qua ta đã vẽ trong 1 tiếng rưỡi. Ôm lấy cái bàn, cầm chắc cây cọ nhỏ, và vẽ. Quên cả thời gian. Đó là cảm giác thực sự hạnh phúc.

Ta đã từng nghĩ rằng ta không bằng ai cả. Yếu kém, dở hơi, kì dị. Ta thua kém người về mọi mặt. Ta không đủ tự tin để nhìn người.

Nhưng, khi ta vẽ, thì lại khác.

Đó là khi ta tìm thấy chính ta. Ta đã vui đến mức quên đi mình nhỏ bé.

Bởi thế, ta sẽ chấp nhận đứng đằng sau người, mỉm cười. Nhưng ta sẽ cứ vẽ. Ta sẽ vẽ cho quên đi mọi thứ. Đó là hạnh phúc của ta. Còn người ? Hơn ta như thế, nhưng đã tìm thấy hạnh phúc chưa ?

-----

Gee Dance ver 2

Ta đã xem suốt 2 tiếng.

Ai đó nhảy rất đẹp, ta rất thích. Bởi thế ta muốn tập.

Khổ cho thân ta xấu xí, nhảy không đẹp. Ôi giội ôi.

-----

Bolero - TVXQ

"Kimi no iibasho ha koko de aru"

Thật.

Tôi đã hiểu rồi.

-----

Du Thu Đồng Nhất Chi Mai ♥
Dạ Tử ♥
Tử Vân Du Phong ♥
Nguyệt Hạ Miên Hoa ♥

Tôi yêu cái trà quán đó nha. Dù cho nó đâu mất tiêu rồi nhỉ ~

http://my.opera.com/duthudongnhatchimai

-----

Ốc tỉ,

Em thương ốc tỉ lắm chớ.

Em nhớ ốc tỉ nhiều.

Chỉ là không biết tìm ốc tỉ ở đâu, và ở YM lại không nói dc gì.

Yêu yêu nào, ôm ôm nào.

-----




.....

Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010

02-02-10



Attrice ~


"Will you come to talk to me this night ?"

- Moonlight Shadow-


Bạn nên đứng sau lưng làm bánh và mỉm cười.

Bạn basa à, mình thấy bạn thật sự rất thú vị. Làm người quen biết với bạn là một điều đúng đắn của đời mình.

-----

Đọc xong "Tịch chiếu huề phương điện".

Kimmie's Planet

Cảm thấy khá đau đớn cho nhân vật. Và nuối tiếc cho các tình yêu. Dây mơ rễ má như thế làm gì cơ chứ ? Yêu nhiều như thế làm gì cơ chứ ? Cứ nghĩ đến những gương mặt đầy nước mắt. Đỏ ửng và nhăn nhó. Làm lòng người ta đau chết được, phải không ?

Tại sao lại không đến được với nhau ?

Chỉ vì đã quá yêu thương, yêu đến hận. Rồi lại nhận ra dù có hận đến mức nào, vẫn đang yêu. Yêu điên cuồng mù quáng. Đến mức lồng ngực muốn nổ tung. Nướt mắt giàn giụa không kềm chế được.

Như khi ngắt cánh hoa.

Mình khuyên ai đang tìm cảm hứng hơi buồn, hợi mệt, hơi đau lòng, và cần thấy muốn khóc đọc chơi.

-----

Bất chợt nhớ đến Heechul.

Buồn buồn.

-----

Ngày này ta đang bị nghèo.

-----

^_________^

Và ta vẫn yêu. Ta vẫn sống. KHông có gì là đơn giản cả.

Ta không thể đơn giản tự giết bản thân.

Ta sẽ sống tốt sống khỏe.


... You're so beautiful....

Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010

01-02-10



-Kamo-


Sẽ điền ngày, thay vì phải nghĩ ra các từ ngữ chỉ mớ hỗn động không đầu không đuôi.

-----

"Hôm nay thức dậy, mây ngẩn ngơ thôi."

- Trịnh Công Sơn -


Và ca từ của ông ta vẫn rất đẹp. Ăn chầm chậm vào trong lòng người nghe. Bào mòn đi trái tim và để lộ ra một khối cầu bằng kim loại.

-----

Mình thích đam mỹ rồi. Theo lời bạn basa là mình thích như yêu thương chìu chuộng tình nhân một đêm, nhưng mà mình thây kệ. Trước giờ cũng đã thích cái gì hơn tình nhân một đêm đâu ?

Họa chỉ có những tình nhân thật sự.

Nhưng họ mau chóng bỏ ta mà đi, nhanh hơn gió thoảng mây bay.

Tàn tồn - Ảo ảnh nhạt màu ~

-----

Hắn ta.

Hắn ta, chứ không phải cậu ta.

Cậu ta làm cho mình vui, nhưng làm cho mình lo sợ. Mình yêu cậu ta. Mình yêu cậu ta và điều đó làm mình lo sợ. Cậu ta là như thế, làm cho mình hồi hộp và lo lắng.

Hắn ta có nụ cười rất đẹp, rất thoải mái. Mình có thể bỏ vài giờ để ngắm nó. Sẽ không chán. Thật sự rất đáng yêu. Chỉ muốn nựng nịu và ôm ấp.

Ồ, và hắn ta thật sự rất dễ chịu. Không làm cho tim mình đập mạnh nhưng làm mình mỉm cười.

Ai da, đau đầu quá.

-----

Và cảm giác ấm áp khi được chạm vào làn da trắng của em luôn ở mãi trong tôi. Bất chấp việc tôi đang tìm cách rời xa nó. Thoát khỏi những mê mị mà nó đã gieo vào lòng tôi.

Em à, lại đây ~

-----

Trái tim tua rua thật sự rất đẹp.

-----





...End of song.