RSS

Thứ Tư, 30 tháng 5, 2012

[30-05-12] Changing


My aunt has changed so much, so dramatically, completely. I probably unable to recognize her now.

She wears shorts, wears tights, wears make-up. She is a modern beautiful young girl.

She goes out with friends. She knows everything. She is soo perfect a woman. She is not a girl. She is a woman. Fully-grown woman.

I'm a stupid b*tch. I'm an old hag :)) And hag sounds like my name too.

She has changed sooooooo damn much.

Where is my aunt ? I can't see her.

Well I used to be so jealous. But now, all I see is a half-stranger.

Can't be jealous anymore.

She lives in my house, has been living for almost 5 years. And still I can't recognize her, after 9 months.

Yeah well, I'm a stupid, thick, horrible, nasty girl.

She is a young powerful wonderful ambitious capable woman.

She is beautiful, strange woman. She is not whom I remember. But well, my memory is rubbish and the world turns when I'm not there. The world turns round and round and round and round. People change and change and change and change. And in the end, all left is dust and tears.

Hah, who am I to be against her ? I'm nothing. Just nothing.

I need to keep myself clean. At least for my 17th birthday. Yep.

I won't cut/ bite my self. I'll try not to.

She is beautiful. I'm an old hag.

Old hag will die away.

[30-05-12] Giờ VN


Happy birthday to me ♪♫

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

[25-05-12] Barbecue, dissapointment, bruise and Sherlock (well and a bit of Biology)


Barbecue chánh thức đầu tiên của mình ♥_______♥

-----

Hôm qua mình piss bà Llinos off thì phải =))

LÀm gì dc nhau nào ? Tôi cắn tay bản thân tới bầm tím một mảng ngay 9dêm hôm trước thì mấy câu nói hơi châm chích của cô chỉ đủ làm tôi buồn vài giây à.

----- Ờ đó, kinh dị thật. Mấy vết cắn nó quện với nhau thành một mảng bầm khá bự trên cổ tay. May là đeo vòng thì sẽ ko ai để ý mấy. Nhưng nhìn khá ghê.

Răng người mà. Mình có vết cắn 10 năm chưa tan mà.

----- Sherlock ♥______♥

Những bạn viết Sherlock/Mycroft (hay ngược lại) đều chế mấy câu chuyện tuổi thơ kiểu "em ngã anh nâng" =)) Cái stereotype đó thiệt là đáng yêu quá đi. Nhưng với mình thì trí nhớ chỉ đủ nhớ về anh hai ôm mình và mình ôm gấu bông. Hay là ngày nắng nóng và mình nghe tiếng anh hai, hay mình bị sốt và nhìn bóng lưng anh hai.

Nói chung là mơ hồ lắm. Hai ơi ~

Nên có khi sẽ viết fic (Myc > Sher 7 tuổi, hai > mình 8 tuổi, xét ra thì stereotype của mình có khi lại đúng :)))

Myc ngồi học và Sher nhìn. Nhưng đại loại là Myc cố gắng rũ bỏ sự tồn tại của Sher. Nhưng khi họ dần lớn lên thì sự đời thay đổi ? Hay là dù muốn như bất lực trong việc thân thiết với nhau. Dù vậy anh trai vẫn bảo vệ em mình bằng cách riêng ?

Bảo vệ. Che chở. Đó đại loại là những gì mong mong đợi. Và đúng mà, một phần. Hai rất đáng yêu mà

-----

Stan ♪☺♫

Piotr ♪♀♪

Thứ Sáu, 25 tháng 5, 2012

[24-05-12] A hero ~


Nói cho Howard mình từng SI ' ' Dek hiểu tại sao lại nói cho Howard ... Chưa hiểu rõ và có khi bản không kín tiếng. Nhưng thôi kệ vậy. Tới đâu hay tới đó.

Học Spanish.

Nói chuyện với tóc vàng trong mơ ♥_____♥ Mark thiệt đáng yêu mà.

Sắp thi rồi a.

Cắn nhiều quá nên ... cổ tay nhìn bịnh hoạn gì đâu =_______=

Thứ Năm, 24 tháng 5, 2012

[23-05-12] Stressful situation x3




Can't remember.

Must have felt quite bored and angry.

The thought must have been: "They don't need me" and "I do not deserve their love."

The background in my head must have been the scene of me killing myself somehow and dead lol

It is usaully impulsive. But since I'm clean for more than two months (and scars faded *yay*) so now I mostly just think about it.

Usual way yeah. Utility knife.

I feel horrible. Period. Exam stress. Want to cut but want to be clean at the same time.

-----



Yeah I feel an impulse to hurt myself violently some how right now. Might bite myself to get some bruises. Love them these days.

And then, exam. And I am a big failure. And I did not try hard enough. I'm a loser. Kill me.

Funniest things around

Welll I love MArk Gatiss and Sherlock Holmes and Benedict Cumberbatch and all that. But I am stress now and need some physical contact. Sadly enough I don't have anyone around at the moment. Might just hug my teddy bear. It's so hard to be clean 4 months a year, isn't it ? But for the sake of parent's well being, I should be clean and healthy when I got home lol.

And pray to god they never find out I have this blog, and/or they don't bother translating these from English.

Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2012

[20-05-12] About amazing things


Life is such a ***ch. Amazing things keep coming my way when exam is next week ***k !

Nevertheless this is so amazing lol.

And I need to do my math homework. NOW.

[20-05-12] Về thế giới


Google Mark Gatiss nó ra một bài phỏng vấn.

Trong đó anh ý nói rằng, một hôm anh ấy đi lên xe bus và ngạc nhiên vì một nhóm thanh niên trẻ đủ mọi chủng tộc màu da ngồi nói chuyện với nhau. Anh ý bảo thời của anh ấy thì anh ấy không hẳn là có bạn bè da đen, nhưng bây giờ thì chuyện đó thật bình thường. Và anh ấy mong rằng định kiến về giới tính sẽ thay đổi.

Và mình là một em gái da vàng tóc đen nhìn vào là biết Châu Á, nhưng hôm kia đã qua nhà bạn ngủ qua đêm. Trong cái phòng cách âm một phần, 1 người Anh, 1 người Đức, 2 đứa Việt Nam nằm la liệt ngủ. Cách đây vài năm có bảo mơ mình cũng không mơ ra là mình sẽ có bạn bè da trắng, và họ tôn trọng mình.

Và ở nơi này Civil partnership, dù không phải là kết hôn như mà ngang cơ. Người đồng tính đăng ký civil partnership và tổ chức đám cưới như bình thường. Và mọi người chấp nhận họ khá đơn giản. Dù vẫn còn một chút gì đó không đồng tình, nhưng không có bạo lực hay đại loại thế. Mình có cảm tưởng một bạn gái quá khổ sẽ bị nói xấu nhiều hơn một bạn les lol

Với cả khi nhìn hình ông chủ fb lấy vợ, rõ ràng là khác màu da nhưng trông hạnh phúc, vậy thì màu da có là vấn đề gì ?

Đó là vì thế giới đang thay đổi. Người ta dần dần chấp nhận những sự khác biệt của nhau chăng ?

Mình không biết nữa. Nhưng mình cũng thay đổi. Mình không ... tỏ thái độ bất bình khi thấy người ta mặc váy ngắn cỡn nữa (quyền của họ). Không bất bình khi thanh thiếu niên hút thuốc nữa (quyền của họ).

Nhắc về hút thuốc, ờ, hôm nọ gặp một bạn tên Alex ở College. Bản hình như 17 18 gì, ốm đói, có vẻ nghệ sĩ (học ngành Music therapy).Bản hút thuốc được 5 năm và sẽ bị đau đầu nặng nếu ra ngoài nắng quá lâu. Thế nên bản sống ở Wales đầy mưa gió. Và bản đã đoán mình bị nghiện ngập gì đó (Khùng chưa ="=) Và bản cần "glass of wine on your hand" để học tập và mình cảm thấy bản thiệt kỳ cục, nhưng rất thú vị.

Và ờ, hôm bữa có một bạn gọi là Hafi, từng ở với James như mình. Và linh tính cho mình biết bản có ý định tìm hiểu mình bước đầu và đột nhiên mình nữ tính đáng sợ luôn lol. Tất cả mọi loài động vật đều có cách đặc trưng để thu hút mà ha. Nhưng mà mình là một đứa khá xấu xa bướng bỉnh, nên mình không thích những người không thích mình thực sự a ~~~

À, gia đình của James.

Roshien (không biết có phải viết vầy không ="=), Nuala (mấy cái tên Irish này ="=), Andrea, Moira, Steve, Marlekey, ... Họ đều là những người rất tuyệt vời.

Và Megan (con gái James)cắt tóc cho Nuala (ngồi ghế cầm tách trà với một cây xúc xích nướng). Nhìn rất là thú vị. Họ là một gia đình gắn kết và giúp đỡ nhau một cách kỳ lạ. Không giống như cách mà người VN quan tâm nhau, họ cho phép người trong gia đình lựa chọn như sẽ can thiệp khi cần thiết. Và có cái gì đó rất gắn bó trong bầu không khí đó. Họ nói về hôn nhân đổ vỡ và tranh giành con cái, họ nói về hôn nhân sắp đổ vơ và những vết thương tinh thần, họ nói về nhựng cuộc tình ngắn hạn và những người đèn ông tốt. Ờ đó, và cuộc nói chuyện bên bàn ăn (siêu ngon với gà tẩm bột và cà ri chay + mặn). Và họ tạo cảm giác rất tuyệt vời. Vì là chị em, anh em, cô cháu, bà cháu, bác cháu, mẹ con, anh chị em họ. Vì họ là một gia đình đúng nghĩa.

Và vì họ đã để mình ngồi đó nghe. Có nghĩa là mình không tới mức xa lạ phải không ? 7 tháng rồi mình sống ở đây, nói xa lạ thì không đúng lắm.

Và mình cảm thấy sự khác biệt văn hóa quá lớn. Vì họ tôn trọng cá nhân và bình đẳng, và nhường nhịn sẽ tự xảy ra dựa trên tình yêu, còn với gia đình mình, mình tôn trọng tập thể và những mối quan hệ, và mình nhường nhịn bởi vì mình phải làm như thế. Và bằng cách này hay cách khác mình cảm thấy họ thực sự rất tuyệt vời.

Mình cũng có gia đình vậy, cái gia đình mình cũng to lớn lắm mà. Nhưng làm gì có chuyện ngồi chung bàn ăn bàn chuyện thiên hạ, bàn chuyện mình mới chia tay bạn trai hay là chiến trah Iraq đang hồi căng thẳng. Hay nền giáo dục nước nàh xuống cấp trầm trọng. Xã hội của mình cho phép tìm hiểu nhưng hạn chế bàn luận thì phải ? Hay tại gia đình mình có hơi buồn cười ?

Nói đi nói lại thì mình rất thích sống ở đây. Ở đây với James. Nhưng mình sẽ đi xa đi xa, sớm thôi. Mong có ngày trở lại.

Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

Good Sherlock fic

REaction

Angst, Slash, good fic ♥

We go any...

Angst, good fic ♥

Thứ Tư, 9 tháng 5, 2012


Có nhiều thứ mình muốn thử lắm ♥

Nếu mình cắt cổ tay, không đủ sâu, chỉ đủ chảy máu tí tí thôi, thì trông sẽ đẹp lắm nhỉ ? Nhưng sau đó phải băng vết cắt như thế nào ? Dùng vòng tay để che ? làm sao cho bố mẹ không biết ?

Nếu mình đủ thờ ơ đến mức không khóc nghẹn vì tức nữa, chỉ mỉm cười phẩy tay quay mặt bỏ đi , thì hẳn sẽ rất dễ chịu phải không ?



Ngày này của 1 năm về trước.

Sự tiến bộ là đây. Mình đã cắt để chảy một tí ti máu, và ba mẹ ở cách gần nửa vòng trái đất nên không phải giấu. Băng thì có băng cá nhân loại cut-fit. Vòng tay hay bao tay đều che được.

Ờ đó, là vậy đó.

Tôi ơi đừng tuyệt vọng :))

[08-05-12] Ây da

Một thằng điên và một con điên, kết cục sẽ không tốt đẹp gì.

Một thằng bình thường và một con điên, sẽ rất tội nghiệp thằng đó.

Nói chung điên thì an phận thủ thường nằm nhà chờ chết ~ Đi gieo rắc tai vạ cho người khác làm chi ?

-----

Khi mà một niềm tin vốn vững vàng sụp đổ, cảm giác thực không hay.

Giống như nhìn xuống mặt biển khi trời lộng gió.

Muốn nhảy vào, để sặc sụa, để đau đớn và hối hận, rồi biển sẽ ôm mình vào lòng.

Ờ, biển sẽ ôm mình vào lòng. Và sau vài thế kỷ, mình sẽ biến mất.

-----

"Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau" ♪♫

Cần thì cần, có được nhau không là chuyện khác.

-----

Extravaganza, prom day ♥

Biển xanh và đồi cao.

Và trời lộng gió.

Và cảm giác sợ hãi cái chết ~

-----

Sự tồn tại của bản thân không hề quan trọng. Thời gian sẽ phủi bay tất cả.

Như ông tổ 7 đời của mình chỉ còn biết tới qua gia phả.

Hay là mấy vị danh nhân chỉ còn trên wikipedia.

Họ sẽ quên bạn thôi. Họ sẽ quên.

Vấn đề là thời gian.

Không thể xóa hẳn sự hiện diện của bản thân.

Nhưng thời gian có thể làm giúp.

-----

Hoa nhỏ hoa nhỏ.

Chết đi chết đi.

Không đâu không đâu.

Chưa đâu chưa đâu.

-----