RSS

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

[19-02-11]

Đó chính là nỗi đau của tôi.

Dù cho đau đớn hay sợ hãi đều được não bộ dây thần kinh linh tinh gì đó điều khiển, và thì rằng tự kỷ ám thị có thể giải quyết tốt.

-----

Tuổi thơ của tôi, trong tôi, là một thế giới đầy sắc màu.

Rất tồi tệ, thăng trầm.

Vậy đấy, nhưng nhìn lại, thực ra cũng chỉ là một mảng bình thường.

Tôi chỉ dùng trí tưởng tượng nghèo nàn này mà vẽ ra một tuổi thơ lý tưởng thôi.

-----



Tôi nhớ, chị ấy đã gửi tấm hình này cho tôi. Hay chị kia, tôi không biết.

Họ thay đổi tên gọi, họ thay đổi mối quan hệ, họ rời xa tôi. Trí nhớ của tôi hạn chế, nên tôi quên rồi.

-----

Sira

Sira

Sira

Sira

Là tôi đấy.

-----

Hakuru, hình dung trong đầu tớ khi nghe đến tên Hakuru là đồng phục NVT, tóc buộc ra sau, miệng cười vui vẻ gọi "Sira".

Yêu lắm.

Dù thì đã xa nhau (2/5 vòng trái đất chăng ?] và 1 năm nữa chớ, dù vậy vẫn sẽ thương yêu nhau nhé, trong kỷ niệm quá khứ ngọt ngào sến súa ♥

-----

Giờ mình muốn vẽ cái gì đó đầy màu hồng ~

0 nhận xét:

Đăng nhận xét