RSS

Thứ Sáu, 18 tháng 11, 2011

[17-11-11] Thị trấn

Tối êm đềm.

Chợt nghĩ về sợ hãi.

Em này, đã bao giờ sợ hãi ?

-----

Họ nhớ tôi, họ yêu tôi, họ cần tôi.
Tôi cũng thế.

Chỉ là khi thực sự bên nhau, thì ta không cần nhau.

-----

Nhớ tới mày, 4T, nhớ tới mày.
Tao không biết khi nào tao sẽ quên mày, có lẽ là hai ngày nữa, có lẽ là hai năm nữa.
Nhưng câu chuyện vô cùng buồn tẻ và lãng nhách của chúng ta, thực sự chán ngắt. Vậy đó, chán ngắt.

Tiết Thanh Thủy Tiên.

Ít ra bây giờ tao còn nhớ, ai biết khi nào tao sẽ quên.
Mày có lẽ vẫn nhớ, hay đã quên rồi ?

Tao nhớ chúng ta tránh né nhau, vì lý do gì thì tao đã không còn nhớ rõ.
Có lẽ chỉ là trong đầu có ý nghĩ "hãy né mày xa ra" rồi né thật.
Vô tình hữu ý sao đấy làm cho mày cũng né tao.
Né qua né lại, né suốt hai năm, né thành người dưng.

Vậy đó.

Tao vẫn nhớ mẹ mày làm thứ nước uống gì đó rất ngon.
Mẹ mày không thích tao, bảo tao vô duyên.
Tao nghĩ mẹ mày đúng, mày không nên quen biết tao.
Nên chúng ta thành người dưng là đúng, hen.

Tự dưng nhớ ai không nhớ, tối êm lành thế này lại nhớ tới mày. MÀ giờ đã khác, khác thế nào tao không biết. Bao năm rồi chưa gặp ? bao lâu rồi chưa nói chuyện, bao ngày rồi không nhìn vào mắt nhau.

Tao không còn nhớ rõ, trí nhớ thật tệ mà.

Vậy đó. Mày đã quên, tao sẽ quên nhanh thôi, đời tiếp diễn.
Nếu có ngày nào mày đọc dc, rảnh rang thì để lại cách liên lạc.
Vì rằng thì là, những quan hệ cũ vẫn ở đó, nhưng mấy ai nối lại làm gì.

UK, 10:06 pm, 1-11-11

-----

Ngày xưa tao gọi mày là em xưng chị đó :))

-----

Đọc "Bình đạm như thủy"

Chỉ là yêu thương mà thôi.

Mình còn bé, mình chưa yêu nhỉ ? Hay là rồi, ai mà biết.

Nếu phóng đại tình cảm tôi dành cho em, KV, tôi đã và vẫn cho nó là tình yêu đầu đời của tôi. Vụng dại thơ ngây và sai trái.

Tôi không nên sống, chật đất quá nhỉ ?

-----

Cái xứ này lạnh, vắng, im.
Làm mình chỉ nghĩ tới chết ở đây thì thật tốt.
Nhưng sẽ
ngàn năm cô đơn
và cô đơn mãi mãi ....


----- Kushti à, đừng làm thế nữa.

----- Đừng làm thế nữa.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét