RSS

Chủ Nhật, 17 tháng 6, 2012

[17-06-12] Trái gió trở trời

Hôm qua điên lên nên đeo vòng vào cổ chân =)) Mà thôi chúng ta không bàn đến những ngày mình lên cơn thần kinh.

Với cả ăn uống không đầy đủ. Cái cảm giác mệt lả vì đói nhưng dek có muốn mò xuống bếp kiếm đồ ăn vì đang muốn ở một mình =)) Bởi vậy mới nói, sợ người mà. Về VN phải ăn cho thiệt nhiều mới dc.

Extended essay chưa mó tới. Mình teo chắc luôn.

Cái cổ chân đau a ; ;

Muốn nghe Mama do của Pixia Lott ghê a ="=

"What would my daddy say ... if he knew I'm hurt this way"

Nản ghê. Có cảm giác thê thảm thế nào á. Muốn bỏ cuộc =)) Có điều không có đường về. Không còn đường lui. Có chết cũng phải nhắm mắt bước tiếp. Khổ lắm.

Mệt rồi. Mệt lắm. Lên cơn rồi mà. Nhưng sẽ không cắt. Làm gì khác nhưng sẽ không cắt. Tháng 9 mới cắt lại. Ừ.

Nếu mình nói cho ông bà chủ nhà này biết mình hay ngồi trong nhà họ, vừa khóc vừa cứa =)) Họ sẽ nghĩ gì nhỉ ? Ôi người đàn bà sắt thép aka bà host mother của tôi. Bà ý làm việc với trẻ tự kỳ mà nhỉ. Nên chả có dọa sợ hay đào được từ bà ý chút thương cảm nào đâu. [Mình nghi bả sẽ lên kế họach giám sát mình ngay lập tức. Mặt không biến sắc.] Còn ông chủ nhà thì sẽ nhìn mình kinh tởm =)) Họ sẽ không cảm thông, họ sẽ nghĩ mình cần dc chữa trị =)) Get over it. Bloody hell ....

Còn ba mẹ mình ? Có chết cũng không nói ="=. Họ thật sự tuyệt vời. Mình không xứng. Mình không thể làm cho họ tự hào. Nên ít ra sẽ không làm cho họ buồn ha ?

Mình muốn có ai đó ôm mình, ấm áp. Nhưng mà không có ai hết.

Ai đó ôm mình ngủ, sáng hôn trán mình, sờ tóc mình ...

Nói chung là trẻ con chưa lớn =))

Đau a Đau ...






0 nhận xét:

Đăng nhận xét