RSS

Thứ Năm, 26 tháng 4, 2012

[26-04-12] Ừ đấy

Mình là một đứa ích kỷ ngạo mạn xấu xa và ngu ngốc.

Nhưng không sao.

Suy nghĩ một chút sẽ thấy rằng việc mình ghét bản thân có thể là điều ít ích kỷ nhất mà mình đã làm trong đời. Vì mình ghét bản thân giùm xã hội. Nhưng mà cái đáng chết là mình bị bệnh yêu thương bản thân. KHông tới mức hai nhânj cách nhưng thực sự rất đối lập. Kiểu như ba giây trước chỉ muốn kiếm con dao mà rạch dọc cái mạch máu xanh xanh, ba giây sau lại tự tha thứ, tự an ủi và cho phép bản thân tiếp tục tồn tại.

Nhưng là yếu hèn, sợ chết gì đó, nên không có khả năng trừ hại cho quốc gia thế giới. Ghét bản thân thì cao lắm cũng chỉ tới mức cứa nhè nhạ đủ cho rỉ ra nửa giọt máu thôi. Chả có chút thành ý nào. Ngay cả trù ẻo bản thân, kêu gọi bản thân đi chết đi cho đỡ chật đất cũng không làm được. Cái sự ích kỷ nó bám rễ đầy lục phủ ngũ tạng rồi.

Ích kỷ đến như thế, nhìn dơ mắt, cảm thấy thật ghê tớm.

Nhưng mà có tởm bản thân tới đâu thì ngày ngày vẫn phải chà răng rửa mặt, tắm táp thay quần áo. Cái vòng luẩn quẩn nho nhỏ đáng yêu của cuộc sống văn minh đầy rối loạn.

Nhìn vào gương, mỉm cười, xong muốn tự xóa sổ bản thân, đập bể gương. Mà có nghĩ thế nào, có cố gắng tự tử bằng niềm tin thế nào đó thì cuối cùng cũng lại nhìn gương mỉm cười. Ây da, "đó là số phận không ai có quyền được làm khác".

"I know all the games you play, because I play them too"

Mình có vài đứa bạn. Và bọn họ, thật đáng ngạc nhiên, đều có một mặt cực kỳ nguy hiểm và đáng sợ, song cũng đáng ngưỡng mộ. Mình đã ngọa mạn tự phụ tự kiêu tự cao như thế đấy, đã không nhận ra sự tuyệt vời lấp lánh của những người bạn quanh mình. Vì nếu nhận ra, mình đã tự lu mờ bản thân rồi núp bóng chứ không tỏ vẻ ta đây đâu. Ờ, họ chắc cũng lờ mờ nhận ra những điểm chói lòa ở nhau, nên phải cố gắng trở nên thật mờ nhạt bên nhau.

Sự sắc sảo, thông minh, cần cù, kiên trì, nói chung là mấy từ ngữ rồng bay phượng múa nhất mấy đứa bạn mình đều có. Mà giảo hoạt, ngoan trá cũng có luôn. Không đứa nào thật tâm mà sống cả, còn mình đây đã quá ngây thơ rồi. Vậy đó, và bị lừa dối ngọt ơ. Ngọt như dao nhỏ cắt vào ổ bánh vậy. Cái mùi gọt ngào ứa ra đến phát ngán. Nhưng tất cả mọi người đều yêu thích bánh, ấy lạc đề.

Kim Ngưu, hai Song Tử và Sư Tử. Nghe có giống bộ tứ tài ba nào không ?

Hai đứa Song Tử, cái chủng loài thích thêm mắm dặm muối vào cuộc đời cho nó đỡ ngán đỡ buồn, vô tình thêmmắm dặm muối vào mối quan hệ với nhau. Vài câu lỡ lời có thể làm rạn nứt cái "mối quan hệ" đó. Như khi nhận ra sự dối trá lừa lọc từ trong bản chất của chính mình. Khi nhận ra rằng tôi rất ích kỷ và xấu xa, cô có lẽ đã rất rất ghét tôi, và chúng ta từ lâu chỉ làm bạn để không phải cô độc mà bước đi thôi. Nói vậy chứ cả hai đứa đều rất ưa đi một mình, thiệt là tự phản đối bản thân. Mâu thuẫn quá.

Và mình dek có muốn viết tiếp nữa ~

-----

Essay chưa viết xong, nghiêm trọng rồi đây.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét